Thứ Năm, 22 tháng 12, 2016

NẾU TÌNH NGƯỜI ĐỦ LỚN...

NẾU TÌNH NGƯỜI ĐỦ LỚN
THÌ ĐIỀU DIỆU KỲ SẼ XẢY RA...

Một ngày nọ, có một cậu bé nhặt được 1 đô la. Cậu liền đến một cửa hàng bên đường hỏi: “Xin hỏi, ở đây bác có Thượng đế bán không ạ?”.
Người chủ cửa hàng không nói gì, lo ngại cậu bé quấy rối nên đã mời cậu ra khỏi cửa hàng.
Trời đã sắp tối đen rồi, cậu bé lần lượt đi hết cửa hàng này đến cửa hàng khác. Không ngờ, đến cửa hàng thứ 29 thì cậu cũng được người chủ tiếp đón nhiệt tình.

Ông chủ cửa hàng thứ 29 mà cậu bé vào hỏi là một ông lão hơn 60 tuổi, đầu tóc bạc phơ, vẻ mặt hiền từ. Ông nhìn cậu bé rồi hỏi: “Này cháu! Hãy nói cho ông biết, cháu mua Thượng đế để làm gì vậy?”.

Cậu khẽ khóc rồi nói với ông lão rằng: “Cháu tên là Bonnie. Cha mẹ của cháu đã mất từ khi cháu còn rất bé. Chú Rupp của cháu đã nuôi dưỡng cháu từ nhỏ đến bây giờ. Chú của cháu là một công nhân xây dựng, nhưng mới đây chú đã bị ngã từ trên cao xuống đất nên bị hôn mê bất tỉnh. Bác sĩ nói rằng, chỉ có Thượng đế mới cứu được chú của cháu mà thôi.
Cháu biết rằng Thượng đế chắc phải là một thứ vô cùng kỳ diệu nên cháu muốn mua về để cho chú của cháu ăn. Như thế chú mới nhanh khỏi bệnh được ạ!”.
Ông lão đỏ hoe mắt hỏi: “Vậy cháu có bao nhiêu tiền nào?”.
Cậu bé nhanh nhảu đáp: “Cháu có 1 đô la ạ!”.
Ông lão vội nói: “Ôi thật may quá! Giá của Thượng đế đúng bằng 1 đô la đấy cháu ạ!”.

Nói xong, ông đi vào ngăn kéo và lấy một chiếc chai đồ uống có nhãn hiệu “Nụ hôn của Thượng đế” và đưa cho Bonnie. Ông nói: “Cầm lấy đi cháu! Chú của cháu uống hết chai này là sẽ khỏi bệnh rồi!”.

Bonnie vô cùng mừng rỡ, ôm chai nước vào ngực rồi lập tức trở về bệnh viện. Vừa bước vào phòng bệnh, cậu vui vẻ nói to: “Chú ơi! Cháu đã đem Thượng đế đến rồi đây! Chú sẽ nhanh chóng khỏe lại thôi!”.

Mấy ngày hôm sau, một nhóm các chuyên gia y học có trình độ cao nhất đã đến bệnh viện tiến hành hội chẩn cho chú Rupp của cậu bé Bonnie.
Họ sử dụng kỹ thuật tiên tiến nhất trên thế giới để chữa bệnh và cuối cùng điều kỳ diệu đã xảy ra, chú Rupp của cậu bé đã hoàn toàn hồi phục. Khi chú của Bonnie ra viện, nhìn số tiền viện phí quá lớn được ghi trên hóa đơn, anh đã suýt ngất xỉu.

Thế nhưng, phía bệnh viện đã nói với chú của Bonnie rằng: “Mấy hôm trước, có một ông lão đã đến thanh toán hết tiền viện phí cho anh rồi. Ông lão ấy là một tỷ phú giàu có. Trước đây, ông ấy là chủ tịch của một tập đoàn đa quốc gia nhưng bây giờ đã về nghỉ ngơi mà ẩn cư bằng cách mở một cửa hàng tạp hóa bán qua ngày. Nhóm chuyên gia y học kia cũng là do ông ấy đã bỏ ra một số tiền lớn để mời đến đấy”.

Anh Rupp sau khi nghe xong đã cảm kích vô cùng, lập tức cùng cháu trai của mình đến tạ ơn ông lão kia. Khi họ đến nơi, mới biết được ông lão đã đóng cửa tiệm tạp hóa và đi du lịch nước ngoài.

Sau này, anh Rupp đã nhận được một lá thư do ông lão kia gửi đến. Trong thư ông viết: “Anh bạn trẻ! Anh có người cháu trai Bonnie, thực sự là quá may mắn đấy! Vì cứu anh, cậu bé đã cầm 1 đô la đi khắp nơi để mua Thượng đế. 
Hãy cảm tạ Thượng đế! Là Thượng đế đã cứu tính mạng của anh!”.

Theo NTDTV
Mai Trà biên dịch

Chủ Nhật, 11 tháng 12, 2016

TỪ MA TÚY ĐẾN THIÊN CHỨC LINH MỤC

Từ kẻ chuyển ma túy cho mafia Nhật, trở thành linh mục – câu chuyện của cha Donald M.I.C



Trong video mới đây của Spirit Juice Studios và Hội Hiệp sỹ Columbus, cha Donald Calloway M.I.C kể lại sự biến đổi tận căn của mình, từ một người vô thần, nghiện thuốc phiện, bỏ ngang bậc trung học, đến một linh mục Công giáo.
 Từ kẻ chuyển ma túy cho mafia Nhật, trở thành linh mục – câu chuyện của cha Donald M I C

Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2016

CHÌA KHÓA VÀNG


CHÌA KHÓA VÀNG

Có một cô gái trẻ tuổi luôn mơ thấy một giấc mơ kỳ lạ. Trong tất cả các giấc mơ của cô đều có chung một cảnh tượng. Đó là, rất nhiều người bị nhốt trong một căn phòng đen tối. Trên cửa phòng có một khóa sắt đã bị gỉ. Mọi người đều ở trong căn phòng cầu xin

Thứ Bảy, 5 tháng 11, 2016

ĐIỀU KỲ DIỆU

ĐIỀU KỲ DIỆU
Vì những ích kỉ nhỏ nhen của bản thân mà một người cha đã nhẫn tâm tiêm máu nhiễm HIV vào cơ thể người con trai 11 tháng tuổi để rồi nhận lại quá nhiều bất ngờ cho những năm tháng sau đó.

Thứ Sáu, 4 tháng 11, 2016

NẮM TAY CHA


Nắm Tay Cha !
Một cô bé cùng cha đi ngang qua cây cầu, cô bé sợ nên hỏi cha: “Cha ơi, con có thể nắm lấy tay cha để con khỏi rơi xuống sông không?”
Cha đáp: “Con yêu, không được! chính Cha sẽ nắm tay con đi.”
Cô bé nói: “Như vậy thì có khác nhau gì đâu ?”
Cha đáp. “Rất khác đó con ơi.”
Và người cha nói tiếp: “Nếu con nắm tay cha, và có điều gì đó xảy ra với con, rất có thể là con thả tay cha ra, nhưng nếu cha nắm tay con, con biết là cho dù điều gì xảy ra, cha sẽ không bao giờ buông tay con ra.”

Thứ Ba, 1 tháng 11, 2016

CHẾT VÌ YÊU


Cha thánh Maximilien Kolbe thụ phong linh mục năm 1918 Cha bị Đức Quốc Xã bắt ngày 17.2.1941 và bị giam tại trại tập trung Auschwitz.

Thứ Ba, 11 tháng 10, 2016

BA CÂY CỔ THỤ


Ở một khu rừng nọ có ba cây cổ thụ đang bàn luận về tương lai. Cây thứ nhất nói: "Một ngày nào đó tôi muốn được trở thành chiếc hộp đựng châu báu với hình dáng lộng lẫy".
Cây thứ hai nói: "Tôi muốn trở thành con thuyền to lớn. Tôi sẽ chở đức vua và hòang hậu đi khắp thế giới".
Và cây thứ ba: "Tôi muốn vươn dài để trở thành cây to lớn nhất trong khu rừng này. Mọi người nhìn lên đồi sẽ thấy tôi vươn xa, chạm đến bầu trời".

Một vài năm sau đó một nhóm người đặt chân đến khu rừng và cưa những thân cây. Cả ba đều mỉm cười hạnh phúc vì tin mong ước của mình sẽ thành hiện thực.

Khi cây đầu tiên được bán cho một chủ trại mộc, nó được tạo thành máng đựng thức ăn gia súc và đặt trong kho thóc phủ lên bởi một lớp cỏ.
Cây thứ hai được bán cho một thợ đóng thuyền đóng thành một chiếc thuyền nhỏ để câu cá. Cây thứ ba bị chặt thành từng khúc và quẳng lại trong bóng đêm. Đây chẳng phải là những điều mà chúng hằng mong đợi.

Một ngày nọ, một cặp vợ chồng đến kho thóc. Người vợ đã đến kỳ sinh nở, người chồng hy vọng tìm được một chiếc nôi cho đứa bé và máng cỏ đã trở thành chỗ ở ấm áp cho em.
Cây thứ nhất cảm nhận được sự quan trọng của nó và hiểu rằng mình đang che chở một sinh linh bé nhỏ.

Vài năm sau, một nhóm người đi đánh cá trên chiếc thuyền của cây thứ hai gặp phải một trận bão lớn. Những người trên thuyền đã rất mệt mỏi, nhưng cây thứ hai biết rằng nó có đủ sự vững chãi để giữ an toàn và sự bình yên cho chủ nhân.

Với cây thứ ba, một ngày, có ai đó đã đến và nhặt những khúc gỗ. Trên đỉnh đồi, nó được đóng thành một hàng rào ngăn chặn thú dữ. Khi ánh mặt trời vừa ló dạng, cây thứ ba nhận ra rằng nó có đủ sức mạnh để đứng vững trên đỉnh đồi này.


Khi sự việc xảy ra không theo như ý muốn, đừng tuyệt vọng vì mọi việc diễn ra đều có chủ đích. Cả ba cây cổ thụ đều thực hiện được những ước mơ của mình, dù cách thức để đạt đến đích cuối cùng không như mong đợi. 

Thứ Ba, 4 tháng 10, 2016

NHỮNG NẺO ĐƯỜNG THINH LẶNG - MICHEL HUBAUT

Chương XI. Sự thinh lặng của con người trong Kinh Thánh


“Có một thời để làm thinh và một thời để lên tiếng” (Gv 3, 7)

Thứ Năm, 29 tháng 9, 2016

KỶ NIÊM...


Em chợt thèm trở về
ngày tháng xa xưa ấy
nơi sông quê bé nhỏ
con thuyền giấy bập bềnh…

Thứ Bảy, 24 tháng 9, 2016

TÊN CỚM VÀ BẢN THÁNH CA - O'HENRY


Soapy xoay trở một cách khó chịu trên băng ghế trong công viên Madison Square. Khi những đàn ngỗng trời cất tiếng kêu về đêm, khi các bà chưa có áo da hải cẩu trở nên ngọt ngào với đức ông chồng, và khi Soapy cử động một cách khó chịu trên chiếc ghế băng trong công viên, bạn hẳn biết là mùa đông đã về.

Thứ Ba, 20 tháng 9, 2016

Thứ Ba, 6 tháng 9, 2016

NHỮNG VẾT THƯƠNG CÓ LÀM BẠN YẾU ĐI


Tác giả Bronson, trong cuốn sách “Tại sao tôi lại yêu quý những con người này?”, đã kể lại một câu chuyện có thật về một cây đu kỳ lạ. Cái cây này được trồng vào nửa đầu của thế kỷ 20 tại một trang trại gần Beulah, bang Michigan (Mỹ). “Cuộc đời” của nó là cả một cầu chuyện đáng để chúng ta nhắc tới.

Chủ Nhật, 4 tháng 9, 2016

NHỮNG NẺO ĐƯỜNG THINH LẶNG - MICHEL HUBAUT


Chương 10: Mặt sáng và tối của thinh lặng.
Từ thời cổ đại, các nhà tư tưởng và luân lý thường nhắc đến bao nhiêu ân ích của sự thinh lặng trong đời sống cá nhân và tập thể của con người.
Plutarque từng viết: “Tôi chưa bao giờ phải hối hận vì đã im lặng, nhưng thường hối hận vì đã nói quá nhiều”.
Và sự khôn ngoan dân gian cũng công nhận nếu: “Lời nói là bạc”… thì “im lặng là vàng!”

Thứ Tư, 31 tháng 8, 2016

TÌNH ANH


Anh vì em
đi qua miền giông bão
qua mây mù bất hạnh 
để mình được gần nhau…

Chính anh vực em dậy 
cho em sức sống 
biến em thành hữu dụng…với riêng anh 
dẫu em biết, thật là gánh nặng
nhưng gánh nặng ấy: tình yêu của anh.
anh sinh em lần nữa, lần nữa…
và em biết sẽ là như thế 
cho đến cuối đời 
em mãi là gánh nặng yêu thương.

Em vẫn biết tình anh sâu thẳm
tựa biển khơi
tựa núi lớn sông dài
tình em nhỏ
có lấy hết cuộc đời
không khi nào trả nổi
những yêu thương sâu sắc 
suốt một đời anh dành tặng em…

Có một người chết đi từng lúc 
cho một người được thấy đời tươi...
Em vẫn biết ví von gì cũng không thể 
nói hết được những gì anh dành tặng
nói sao hết những cho đi
mãi mãi chỉ cho đi
không nhận lại được gì…!!!

Với em,
chỉ có tình yêu thầm lặng
tri ân anh như chính mẹ hiền 
yêu thương anh bao nhiêu có thể
yêu suốt đời yêu luôn mãi mai sau…

Anh nhé,
anh từng chấp nhận thuở ban đầu
khi sức trẻ anh nào có quản
nhưng thời gian lấy đi sức khỏe
đến tuổi nầy anh vẫn phải chăm em...!!!

Tình em nhỏ nhoi trước tình anh biển cả
muôn ngàn đời bọt sóng mãi cần anh.

Thứ Ba, 23 tháng 8, 2016

HOA HUỆ GIỮA ĐẦM LẦY

Thế giới hôm nay xuống dốc về mọi mặt, nhất là quan niệm giữ mình trong sạch của giới trẻ, mỗi ngày qua sách báo, qua đời sống, bao nhiêu cảnh trụy lạc từ khi còn là thanh thiếu niên, một số lớn thiếu nữ từ ăn mặc cho đến cách giao tiếp, hầu như không còn biết giữ gìn là gì nữa.


Thứ Tư, 17 tháng 8, 2016

GIÁ CỦA MỘT NỤ CƯỜI?

Giá nụ cười rẻ hơn giá điện,
thế nhưng nụ cười lại toả sáng nhiều hơn hàng trăm bóng đèn điện. 
Không ai nghèo đến nỗi không thể mỉm cười, cũng không ai đủ giàu để sống mà không cần đến nụ cười của người khác. 
Nụ cười- vốn liếng tuy nhỏ bé nhưng lại sinh hoa lợi nhiều, nó làm giàu cho kẻ đón nhận nó mà không hề làm kẻ trao
tặng nó phải nghèo đi. Ngược lại, có khi người ta sẽ còn mãi mãi ghi nhớ.

Thứ Hai, 8 tháng 8, 2016

PHONG CÙI


Y học hiện đại đã có thuốc điều trị cho những người mắc bệnh phong cùi, dẫu thế, con người vẫn rất sợ những người bị bệnh, không dám tiếp xúc, sợ lây nhiễm…


Thứ Năm, 4 tháng 8, 2016

NHỮNG NẺO ĐƯỜNG THINH LẶNG MICHEL HUBAUT


Chương IX. Giáo dục bằng “sa mạc”
Theo truyền thống Kitô Do thái giáo; kinh nghiệm về “sa mạc” mang ý nghĩa về cô tịch và thinh lặng, có một chỗ đứng đặc biệt. Đấy là di sản của một kinh nghiệm quyết định, kinh nghiệm từ cuộc Xuất Hành, là biến cố đã khai sinh Dân Giao Ước.


Thứ Sáu, 29 tháng 7, 2016

NHỮNG LÁ THƯ KHÔNG ĐƯỢC TRẢ LỜI


Một người đàn ông bị tai nạn giao thông. Vụ tai nạn quá khủng khiếp đã làm ông mất cả hai chân và cánh tay trái. Thậm chí, bàn tay phải của ông cũng chỉ còn ngón cái và ngón trỏ. Nhưng ông vẫn còn sở hữu một trí não minh mẫn và một tâm hồn rộng mở.

Thứ Hai, 25 tháng 7, 2016

BÀN TAY MẠ


Sao con cứ nhớ Mạ hoài, có khi con tự nhủ một thời gian nữa chắc cái nhớ sẽ bớt day dứt.
Đêm đêm con lại mơ Mạ gọi tên mình, giọng Mạ ngọt ngào, từ bé con nhớ Mạ có thói quen thức tụi con dậy bằng cách ngồi cạnh và gọi khe khẻ cho đến khi con thức giấc. 

Thứ Bảy, 23 tháng 7, 2016

TÌM VỀ...


Ta về Vĩ Dạ xưa
Cùng em trên lối cũ
Gầy guộc tay ấp ủ
Bao tháng năm học trò

Thứ Năm, 21 tháng 7, 2016

MỘT LỖ NHỎ TRÊN VÁCH TƯỜNG


Tại một trung tâm bài phung nọ, đa số các nạn nhân đều buồn chán vì cảm thấy bị bỏ rơi và bị mọi người xa lánh. Tuy nhiên, có một người vẫn còn biết cười và vẫn tiếp tục tạ ơn khi được giúp đỡ.

Vị nữ tu coi sóc trung tâm muốn tìm hiểu đâu là nguyên nhân của phép lạ này. Sau nhiều ngày theo dõi, vị nữ tu mới khám phá rằng, xuyên qua một lỗ nhỏ trên vách tường ngăn cách trung tâm với thế giới bên ngoài, ngày ngày có một người đàn bà đến nhìn vào và mỉm cười rất trìu mến.

Ðó là tất cả sức mạnh và niềm hy vọng của người đàn ông xấu số. Mỗi ngày, ông chờ đợi nụ cười ấy. Khuôn mặt của người đàn bà chỉ chợt xuất hiện, mỉm cười và biến mất. Người đàn ông duy nhất còn biết cười trong trung tâm bài phung đó đã giải thích cho vị nữ tu như sau:

"Người đàn bà ấy chính là vợ tôi. Trước khi tôi đến đây, nàng đã tìm đủ mọi cách để chữa chạy tôi. Mỗi ngày, nàng lau sạch một khoảng nhỏ trên khuôn mặt tôi và đặt lên đó một cái hôn... Nhưng cuối cùng, nàng không thể giữ tôi lâu hơn. Người ta đã đến đưa tôi vào trung tâm này.

Nhưng vợ tôi đã không bỏ tôi. Mỗi ngày, nàng đến nhìn qua lỗ hỏng của vách tường và mỉm cười với tôi. Nhờ nàng, tôi biết rằng tôi vẫn còn sống. Nhờ nàng, tôi vẫn còn muốn sống...".

Tình yêu mạnh hơn sự chết. Tình yêu đã làm cho người vợ không nhìn người chồng xấu số như một con người đáng xa lánh. Tình yêu của người vợ đã đem lại sức mạnh và niềm vui sống cho người chồng... 

Nhu cầu căn bản nhất của con người là yêu và được yêu. Bất cứ ai cũng cần đến tình yêu và muốn thể hiện tình yêu... 

Bạn có biết rằng có bao người đang cần một nghĩa cử, một nụ cười, một ánh mắt cảm thông của bạn không?

Thứ Hai, 18 tháng 7, 2016

LẠI NHỚ...

Hôm qua chúa nhật, lang thang siêu thị, khi ra về mới biết mưa rất lớn, trời như trút nước…
(chẳng biết cách nào để chia bớt cho ngoài kia chút mát mẻ của đất trời.)


Thứ Sáu, 15 tháng 7, 2016

NÓI VỚI EM, NGƯỜI HIỂU CHỊ...


Có đau không chị ?
Làm sao không đau được
bằng xương bằng thịt mà em
chị thấy đau,
có khi còn đau hơn vì chôn giấu…

Thứ Tư, 13 tháng 7, 2016

NHỮNG NẺO ĐƯỜNG THINH LẶNG MICHEL HUBAUT


CHƯƠNG V - 
BÍ ẨN NƠI CON NGƯỜI HỮU THỂ CẦN CÔ TỊCH VÀ CẦN TƯƠNG QUAN

Chúng ta phải thừa nhận rằng, dù sự thinh lặng ấy tối cần cho sức khỏe thể lý, tâm lý và tâm linh, thì trở ngại đầu tiên đối với thinh lặng không phải là môi trường chung quanh nhưng là bản thân con người, vì họ có vẻ muốn trốn tránh sự thinh lặng mà họ cần để sống. Đây không phải là một mâu thuẫn nhỏ nơi con người đâu! Muốn làm rõ bí ẩn này, chúng ta có thể nhờ đến ánh sáng của khoa học nhân văn và của mặc khải Kitô Do Thái giáo.

Thứ Bảy, 9 tháng 7, 2016

HOA TÍM NGÀY XƯA


Anh trở về ngập ngừng trên lối cũ
Vườn nhà em nắng sớm vẫn chan hòa
Hoa giấy tím cứ rực màu thương nhớ
Ngày xưa ơi…em có nhớ gì không?

Chủ Nhật, 3 tháng 7, 2016

DỖ DÀNH...

Ngủ yên, ngủ yên nào
Chiều nay cơn mưa nhỏ
Kỷ niệm về đầy vơi

Ngoảnh mặt tàn phai úa…

Thứ Ba, 28 tháng 6, 2016

NGỠ ĐÃ...


Bao kỷ niệm chia xa
Ngăn thời gian khóa chặt
Ngỡ chuyện còn chuyện mất
Theo mưa bất chợt về...

Thứ Bảy, 25 tháng 6, 2016

TÔI VUI VỚI NHỮNG ĐIỀU NHƯ THẾ


Xóm đáng yêu bằng những chuyện rất vụn…

Mới tờ mờ sáng chị đã vào việc làm cho tới tối mịt…dù người ta nghĩ chị vô công rỗi nghề,chị đến từng nhà, mở những bao rác gom hết những gì có thể bán,dù chỉ một mảnh giấy hay một nắp nhựa,trên tay  một túm giây cước chị cẩn thận cột lại từng bao rồi qua nhà khác cho hết khu xóm.

Thứ Năm, 23 tháng 6, 2016

CUỘC SỐNG VẪN CÒN Ý NGHĨA

Tôi chỉ có một mình, nhưng tôi vẫn là một người; tôi không thể làm tất cả; nhưng tôi vẫn có thể làm điều gì đó; và vì không thể làm được tất cả nên tôi sẽ không từ chối làm bất cứ điều gì mà tôi có thể. 
Edward Everett Hale

Thứ Ba, 21 tháng 6, 2016

Thứ Bảy, 18 tháng 6, 2016

CHO ĐI


Hoa trái trong vườn
dâng hương thơm ngát,
những tán cây…bóng mát cho đời.

Thứ Tư, 15 tháng 6, 2016

NỖI ĐAU...


Tôi luôn làm lạ về ngôi nhà đó,
mẹ già khẳng khiu với 2 cô con gái
đã quá tuổi vẫn không lập gia đình,
họ nương tựa lặng lẽ chăm sóc nhau,
hầu như vắng tiếng cười nói.

GIỮ ĐƯỢC


Phóng viên hỏi đôi vợ chồng già:
Sao ông bà có thể chung sống với nhau 
lâu như vậy?
Bà cụ móm mém cười hiền hậu trả lời:
Chúng tôi được sinh ra trong cái thời
mà nếu có gì hư chúng tôi phải sửa nó
chứ không vứt bỏ nó đi...
Nên hạnh phúc chúng tôi vẫn giữ được
mãi đến tận bây giờ...
(St)

Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2016

BIỂN HUẾ

Huế khi mùa hè đến
nắng như đổ lửa
chỉ nghĩ đến một điều
ngâm mình trong biển.

Thứ Sáu, 10 tháng 6, 2016

DỪNG CÁNH 
A. Maurois

-Câu chuyện kì lạ nhất của đời tôi à? Bà nói.
Khó đấy,trong suốt cuộc đời tôi, biết bao chuyện đã xảy ra.
-Tôi nghĩ là vẫn có.
-Ồ, không, tôi đã già đi,tôi đã khôn ngoan thêm…
Đó là một cách khác để nói là tôi cần phải nghỉ ngơi…

Thứ Tư, 8 tháng 6, 2016

NHỮNG NẺO ĐƯỜNG THINH LẶNG 3

Lần trước Tím đã mời anh chị em đọc chương 1 và 2, 
xin mời đọc tiếp chương 3 tập sách 
Những nẻo đường thinh lặng của MICHEL HUBAUT
Chương III: Tiếng nhạc của thinh lặng


Thứ Hai, 6 tháng 6, 2016

ĐÁ CUỘI...


Những bãi cuội nhấp nhô sóng v
từ đâu cuội đến…
sao mang hình hài tròn trịa đến ngẩn ngơ.

Thứ Sáu, 3 tháng 6, 2016

CHẲNG LẼ...


CHẲNG LẼ
Chẳng lẽ mình chia tay
Vì một điều như thế
Chẳng lẽ giờ cách biệt
Vì một chuyện không đâu

Thứ Ba, 31 tháng 5, 2016

VÌ ĐÂU


Ai cũng lớn lên trong một khu xóm,
bao nhiêu người bấy nhiêu chuyện,
có những chuyện rơi vào quên lãng,
có chuyện cứ mãi đeo đẳng
cứ mãi dùng dằng không dứt.

Thứ Bảy, 28 tháng 5, 2016

BIỂN ƠI...


Biển ơi, ta tìm về người
khi tim ta đau nhức mỏi mệt

Biển mênh mông dạt dào sóng vỗ
kể chi đến những nỗi buồn vui
ngọn gió người
ôi dịu mát tim đau…

Thứ Tư, 25 tháng 5, 2016

SỰ CHỌN LỰA CỦA MẸ

 Sự lựa chọn của mẹ
Lạc quan là tâm trạng
Có thể khiến cho ấm trà lên tiếng hát
Dù nước trong bụng nó đang nóng rực.
Ngạn ngữ Nga

Chủ Nhật, 22 tháng 5, 2016

LY CAFÉ TRÊN TƯỜNG

LY CÀ PHÊ TRÊN TƯỜNG
Tôi ngồi cùng người bạn trong một quán cà phê nổi tiếng tại một thị trấn lân cận của Venice, Ý, thành phố của ánh sáng và nước.
Khi chúng tôi thưởng thức cà phê, một người đàn ông bước vào và ngồi xuống chiếc bàn trống bên cạnh chúng tôi. Anh gọi người phục vụ và nói:
- Hai ly cà phê, một ly trên bức tường.
Chúng tôi khá quan tâm khi nghe gọi thức uống như thế và quan sát thấy người đàn ông được phục vụ một ly cà phê nhưng trả tiền cho 2 ly.

Thứ Sáu, 20 tháng 5, 2016

XÓM NHỎ

 XÓM NHỎ

Nhà tôi ngay sông Ngự Hà
bên kia đường là bờ sông,
hồi đó thưa dân đất còn nhiều
không ai làm nhà ở bờ sông. 

Thứ Tư, 18 tháng 5, 2016

LẮNG NGHE NHỮNG ĐIỀU GIẢN DỊ

 
Hãy bỏ tất cả những ưu phiền của bạn vào một chiếc túi lủng. 
Old Postcard

Cách đây không lâu, tôi đã rơi vào một giai đoạn rất tồi tệ trong cuộc sống mà có lẽ nhiều người trong chúng ta cũng đã từng trải qua. Khi đó, với tôi mọi thứ đều trở nên chán chường và tẻ nhạt, sức khoẻ giảm sút - ngọn lửa nhiệt tình và hăng hái đã tắt ngấm. Điều đó tác động thật đáng sợ đến cuộc sống và công việc của tôi. Mỗi sáng, tôi nghiến chặt răng lại tự nhủ: Hôm nay, cuộc sống tiếp tục trồi theo lối mòn của nó đấy. Mình phải vượt qua nó. Nhất định mình phải làm như thế!

Nhưng rồi chuỗi ngày nhàm chán vẫn kéo dài, và tình trạng tê liệt, không lối thoát ấy dường như ngày một tệ hơn. Đã đến lúc tôi biết mình cần phải nhờ giúp đỡ

Thứ Bảy, 14 tháng 5, 2016

CHỊ TÔI


Chị...
Là con thứ 2 
nhưng chị lớn của đàn em 9 đứa 
Mạ sinh em liền nhau
chưa buông đứa nầy
đã phải ẵm đứa khác
thế là chị bỏ học...
Thấy thương chị,
khi mấy đứa em bắt đầu vào trung học, học tiếng Pháp, chị cũng chen ngồi bên cạnh để đọc theo,
chị tập nắn nót từng con chữ,
không đi học, chị vào nghề may của Mạ
chị sáng dạ, nhìn mẫu áo là cắt được
chị rất giỏi việc nhà.

Thứ Sáu, 13 tháng 5, 2016

CHUYỆN CHIẾC XE RÁC

CHUYỆN CHIẾC XE RÁC
Biết cách nhanh chóng tập trung
vào những mục tiêu quan trọng của mình
và bỏ qua những rắc rối vụn vặt .

Hai mươi năm trước, tôi đã nhận ra chân lý đó
khi ngồi ở băng ghế sau của chiếc taxi
đang chạy trên đường phố New York.
Chiếc xe chở tôi đang đi ở làn bên phải thì bất thình lình,
một chiếc xe màu đen lao nhanh ra
cắt ngang đường đi của chúng tôi.
Bác tài xế taxi vội đạp phanh.
Tiếng lốp xe rít lên trên mặt đường ken két
và chiếc xe taxi đứng khựng lại,
cách đuôi chiếc xe phía trước chỉ một đốt ngón tay.
Tôi choáng váng, không dám tin vào chuyện vừa xảy ra.
Nhưng những gì diễn ra sau đó mới thật sự khiến tôi sững sờ.
Người đàn ông đi điều khiển chiếc xe phía trước
người suýt chút nữa đã gây ra một vụ tai nạn nghiêm trọng –
thò đầu ra cửa xe và lớn tiếng chửi bới bằng đủ lời lẽ thô thiển, tục tĩu.

Thứ Ba, 10 tháng 5, 2016

PHƯỢNG HUẾ

PHƯỢNG HUẾ


Sao không chỉ là Phượng, mà phải là Phượng Huế…
Tôi thích những con đường
những tán phượng Huế.
Trở về Huế vào những ngày nầy
nắng chói chang như muốn rang khô mọi thứ,
vậy mà Huế xanh mướt,
hoa như phủ kín mọi con đường
 Hoa điệp vàng, bằng lăng tím,
nhưng nổi bật vẫn là tán phượng…