Thứ Bảy, 30 tháng 1, 2016

NGÔI NHÀ VÔ HÌNH

NGÔI NHÀ VÔ HÌNH
Có một ngôi nhà không nhìn thấy được mà tôi gọi với cái tên: Lương tâm. Có thể tôi chuyển chỗ ở nhiều lần, qua những ngôi nhà khác nhau, nhưng ngôi nhà này luôn đi theo tôi. Từ thẳm sâu tâm hồn mỗi người chúng ta đều có một ngôi nhà như thế!

Thứ Tư, 27 tháng 1, 2016

CÂY NẾN NHỎ VÀ NGỌN HẢI ĐĂNG



CÂY NẾN NHỎ VÀ NGỌN HẢI ĐĂNG


Một tối nọ, cụ già lấy trong hộp ra một cây nến nhỏ và bắt đầu leo lên một cây cầu thang xoắn ốc.
Cây nến hỏi: “Chúng ta đi đâu vậy?”
“Chúng ta đi lên chỗ cao hơn ngôi nhà ở để chỉ đường cho các tàu biển vào cảng an toàn”.
“Nhưng sẽ không có chiếc tàu nào trong cảng có thể thấy được ánh sáng của tôi – cây nến nói - bởi vì tôi quá nhỏ !”
Cụ già đáp: “Nếu ánh sáng của ngươi nhỏ, ngươi chỉ có việc giữ ánh sáng, còn mọi việc khác để ta lo”.
Khi họ lên trên đỉnh cao, họ đến bên một cây đèn lớn. Cụ già lấy cây nến ra thắp sáng chiếc đèn. Chẳng mấy chốc, những tấm gương phản xạ lớn ở phía sau chiếc đèn chiếu những chùm sáng dọi xa hàng dặm ngoài biển khơi.
Bạn thân mến!
đôi khi chúng ta nghĩ mình quá bé nhỏ,
và không thể làm điều gì giúp cho gia đình 
và xã hội tốt đẹp hơn
Tuy nhiên, thế giới của chúng ta sẽ thay đổi
nếu mỗi người có những hành động bé nhỏ ấy 
qua từng ngày từng giờ... 

Chủ Nhật, 24 tháng 1, 2016

ĐƯỜNG ĐI MỘT MÌNH

Ảnh của Mai Nguyen.
ĐƯỜNG ĐI MỘT MÌNH.
Có những con đường phải đi một mình.
Có những con đường không thể một mình đi.
Có những con người.
Có những con đường.
Hai con lừa xuống núi.
Một con yếu quá, xin con kia chở giúp.
Con kia không chịu.
Nửa đường, con lừa nọ đuối sức, rồi chết.
Bao nhiêu gánh nặng của con lừa chết,
người quản gia chất hết lên lưng con lừa kia.
Bây giờ nó hiểu về những con đường đi một mình.
Có những con người.
Có những con đường.
Người lữ hành thứ nhất ngã trong cơn bão tuyết
Người thứ hai đi ngang qua . Cúi nhìn, bỏ đi.
Người thứ ba vác kẻ xấu số,
cố chống tuyết ôm nhau đi.
Gần đến ngôi làng.
Người ta thấy xác của người thứ hai chết bên đường.
Tuyết ngừng thổi, cũng là lúc
người thứ ba cõng được người lữ hành thứ nhất đến nơi.
Trong cái chết hoang vu kia,
có tiếng than thở của tuyết:
Cái chết không bí ẩn vì giá lạnh,
nhưng nằm kín trong tim con người.
Nếu gã lữ hành thứ hai vác kẻ xấu số,
đời ông ta đã không xấu số.
Người lữ hành thứ ba,
bây giờ mới biết nhờ vác xác kẻ xấu số ngã bên đường,
mà sức nóng của họ truyền cho nhau,
cả hai sống sót đến được ngôi làng.
Bây giờ ông hiểu có những con đường
không thể một mình đi.
Có những con đường.
Có những con người.
Tôi đọc những câu chuyện này trên đường đời.
Kẻ đi trước tôi đã hiểu về những con đường
nên họ viết ra những câu chuyện đó.
Rồi họ chọn cho họ một con đường.
Con đường của riêng họ.
Khi nói con đường riêng của mỗi người
dù mình đi chung với người khác,
nó vẫn là con đường riêng.
Nó không riêng lẻ trong bóng người trên đường.
Mà là riêng lẻ trong bóng hồn quyết định.
Trong ý nghĩa đó tôi cũng gọi là đường đi một mình.
Đường đi một mình
vì có những quãng đời chỉ có mình mình đi.
Đường đi một mình vì có những quãng đời
không ai muốn đi với mình, mình vẫn phải đi...
Đường đi một mình vì có những quãng đời
người khác đi chung với mình,
nhưng mỗi người vẫn có con đường của riêng nhau.
Có những con người.
Có những con đường...

(Lm. Nguyễn Tầm Thường)

Thứ Sáu, 22 tháng 1, 2016

GHEN GHÉT VÀ ĐỐ KỴ

                        
ĐỨC THÁNH CHA NÓI VỀ SỰ GHEN GHÉT VÀ ĐỐ KỴ
VATICAN. Sáng thứ 5, ngày 21.01.2016
Đức Thánh Cha Phanxicô đã cử hành thánh lễ tại nguyện đường thánh Marta. Phụng vụ Giáo hội dành ngày hôm nay để kính nhớ thánh Anê, trinh nữ tử đạo. Trong bài giảng, Đức Thánh Cha đã chia sẻ về sự ghen ghét và đố kỵ. Người ta có thể dùng lời nói mà giết hại lẫn nhau. Nhưng Thiên Chúa sẽ bảo vệ chúng ta khỏi những tội lỗi xấu xa này.
“Bài đọc một trích sách Samuen thuật lại sự đố kỵ của Saun, vua Ixraen, với Đavít. Sau chiến thắng vẻ vang trước người Philitinh, các phụ nữ từ khắp mọi thành của Ixraen kéo ra múa nhảy và ca hát rằng: ‘Vua Saun hạ được hàng ngàn, ông Đavít hàng vạn.’ Từ ngày đó trở về sau, vua Saun nhìn Đavít với con mắt ghen tỵ và hoài nghi. Vua nghi ngờ sau này Đavít sẽ phản bội, và vì thế, vua nảy sinh ý định giết Đavít. Nhưng sau đó, vua Saun đã nghe lời khuyên của người con trai mà suy nghĩ lại, không thực hiện ý đồ xấu xa của mình nữa. Ghen ghét là một căn bệnh sẽ dẫn đến sự đố kỵ

Thứ Ba, 19 tháng 1, 2016

NHẬT KÝ NGƯỜI GIÀ

NHẬT KÝ NGƯỜI GIÀ
Ông ơi, đi ăn cơm đi, tôi mệt, nằm một lát.
Ông cứ chờ vậy trẻ nhỏ lại cười bảo già rồi mà còn mùi mẫn.
Con ép, ông đừng cáu nhé, cứ nói nhỏ nhẹ bố ăn đủ rồi.
Nó ép mình ăn là lo đến sức khỏe của mình, là thương mình.
Cứ tưởng tượng chúng nó không màng mình no đói ra sao
hay thảy vào viện dưỡng lão toàn người xa lạ
thì còn buồn biết mấy hả ông.

Lát nữa tôi giấu ít quả nho.
Ông bị cấm đủ thứ tội quá, nó bảo nho có nhiều đường ông à.
Mà từng tuổi này rồi, sống nay chết mai biết ngày nào,
kiêng cử quá cũng khổ.
Mỗi lần dấm dúi chùm nho, ông mừng như con nít thấy thương quá,
muốn khóc luôn.
Trong ngăn đồ lót cũng còn một ít kẹo trái cây,
thèm thì ăn vài cái thôi, giấy gói kẹo bỏ lại trong bao,
chiều mai tôi đem bỏ vào thùng rác công viên.
Gớm, cứ phải ăn vụng. Chúng nó biết thì la tôi chết.
Mà chẳng sao, miễn là ông vui. À áo ông đang bận
dính kem bánh ngọt từ chiều hôm kia,
thay đi kẻo lại thưa ông tui ở bụi này.

Thứ Hai, 4 tháng 1, 2016

CẦN CÓ LÒNG THƯƠNG XÓT


CẦN CÓ LÒNG THƯƠNG XÓT
BÀI GIẢNG CỦA ĐTC PHANXICÔ
Trong bài giảng sáng ngày thứ năm, 10 tháng 9 ở Nhà nguyện Thánh Mácta, Đức Phanxicô nói:
"Muốn là một tín hữu Kitô đích thực phải khoan dung,
dễ mến, khiêm tốn, hiền lành, quảng đại,
có lòng thương xót và phải rất kiên nhẫn với nhau."
Ngài nói thêm:
“Các linh mục đặc biệt phải có lòng thương xót,
nếu họ không có lòng thương xót
thì nên xin Giám Mục của mình về làm việc bàn giấy
và đừng bao giờ bén mảng đến tòa giải tội, tôi van xin họ”.