Thứ Tư, 21 tháng 6, 2017

Ờ THÔI...

Ô hay…
sắc tím thuở nào,
cứ rưng rưng nhớ
như vừa vụt qua.
 Ờ thôi…
cũng chỉ thế thôi
ta về hong lại
trang thơ thuở nào.
 Nhớ chăng…
cái thuở xa rồi
em tôi vừa lớn
đã chừng vội thương.
 Đến chừ…
cách trở muôn phương
nhìn xa xa nhớ
nhìn gần gần thương…