Thứ Ba, 26 tháng 4, 2016

CÓ PHẢI LÀ YÊU...

CÓ PHẢI LÀ YÊU...
Có người kể với mình
họ yêu rất sớm
từ thuở mười ba…
Mình lục trong trí nhớ
liệu có mối tình nào không.
Hình như có, mà đây có phải là yêu…


Thứ Sáu, 22 tháng 4, 2016

TRÒ NGHỊCH

TRÒ NGHỊCH
Cứ mỗi độ hè về,
khi phượng đỏ rực và tiếng ve rân ran
tôi lại nhớ cái thời xưa còn bé,
cái thuở mà trưa nào cũng trốn theo anh trai bắt ve ve.


Thứ Ba, 19 tháng 4, 2016

NHỮNG NẺO ĐƯỜNG THINH LẶNG-2

Chương II: CA TỤNG SỰ NGHỈ NGƠI ĐÍCH THỰC
Thinh lặng… là niềm vui lớn lao
Lời ca hoàn hảo, lời nguyện cao vời

Thứ Năm, 7 tháng 4, 2016

1 NHỮNG NẺO ĐƯỜNG THINH LẶNG

ĐỌC ĐƯỢC CUỐN SÁCH THẤY HAY VÀ CẦN THIẾT
MỜI CÁC ANH CHỊ CÙNG ĐỌC. (BẰNG LĂNG TÍM)  
LỜI MỞ
Tiếng ồn ào đã thâm nhập cuộc sống con người ngày nay như một cơn sóng thần âm thanh tràn ngập mọi ngóc ngách. Bị chìm sâu trong làn sóng từ ngữ, chao đảo theo các ngọn gió truyền thông, bị ném như một vỏ sò rỗng lên bề mặt của chính mình, họ không còn biết mình từ đâu đến và sẽ đi đâu, họ đã quên mất quê hương mình. Thậm chí họ cũng quên mất con đường về căn nhà lương tâm về mảnh vườn nội tâm của “lòng mình”.

Chủ Nhật, 3 tháng 4, 2016

PHÉP LẠ CỦA LỜI NÓI DỊU DÀNG

PHÉP LẠ CỦA LỜI NÓI DỊU DÀNG. 
Nhiều năm về trước, có một cậu bé mồ côi tên Jim, 12 tuổi, gầy gò. Jim sống lang thang, là đầu mối của mọi trò cười và trêu chọc của mọi người sống trong thị trấn. Không ai đối xử tử tế với Jim. Những nghi ngờ của mọi vụ ăn cắp hay rắc rối đều có tên Jim đầu tiên. Cậu chỉ nhận được những lời nói cay độc, nghi ngờ. Kết quả là Jim luôn lẩn tránh những người xung quanh. Cậu càng lẫn tránh, người ta càng nghi ngờ cậu.

Tài sản duy nhất của Jim là chú chó Tige, cũng luôn khép nép và lẫn tránh mọi người như chủ nó. Jim không đối xử thô lỗ với Tige nhưng cậu cũng luôn dùng thứ ngôn ngữ cay độc mà mọi người dùng với cậu. Phần vì cậu đã quen với những ngôn ngữ đó, phần vì để trút đi mọi nỗi uất ức.

Một hôm, Jim thấy cô gái phía trước làm rơi một gói nhỏ. Cô cúi xuống nhặt thì một gói khác lại rơi khỏi tay. Jim chạy đến, nhặt hai cái gói lên đưa trả cô gái.
- Cảm ơn cậu bé, cậu thật tốt

Cô gái cười và xoa đầu Jim. Jim hoàn toàn sốc. Đó là những lời nói tử tế đầu tiên cậu nghe thấy trong suốt 12 năm. Jim nhìn theo cô gái cho đến khi cô đi khuất.
... Jim huýt sáo gọi Tige, con chó ve vẩy đuôi chạy tới bên. Cả chủ và chó đi vào rừng... Jim ngồi xuống cạnh bờ suối và trong đầu cứ vang lên: "Cảm ơn cậu bé, cậu thật tốt!"

Jim cười một mình. Rồi cậu gọi: "-Đến đây Tige!"

Tige chạy lại ngay, Jim xoa đầu nó và nói:- Cảm ơn mày! Mày thật là tốt!"

Tige rất phấn kích và ngạc nhiên. Tai nó vểnh lên, mắt hướng về phía Jim chăm chú, đuôi vẫy lia lịa.

"Đến con chó cũng thích nghe lời nói dịu dàng!"

Jim nghĩ và lôi trong túi ra một mảnh gương vỡ. Cậu bé thấy một khuôn mặt lấm lem. Jim rửa mặt thật cẩn thận.

Sau đó, Jim lại nhìn vào gương. Cậu bé ngạc nhiên. Lần đầu tiên, cậu nhìn lên cao thay vì chỉ cúi mặt như mọi khi. Một cảm giác, cũng là lần đầu tiên cậu cảm thấy: cảm giác tự trọng.

Từ khoảnh khắc đó, cuộc đời Jim hoàn toàn thay đổi bởi quyết tâm để xứng đáng với những lời nói dịu dàng.

Ngưng một lát, nhà tỷ phú tiếp tục nói:

"Thưa các bạn, tôi chính là cậu bé đó. Thị trấn nhỏ mà tôi vừa kể đến chính là thành phố này 40 năm về trước. Cái cây ở đằng kia mà quý vị có thể thấy chính là nơi một người phụ nữ đã… gieo hạt giống đầu tiên của lòng nhân hậu xuống cuộc đời tôi.

Mong sao ai cũng có thể làm được như thế"
SƯU TẦM