Thứ Hai, 29 tháng 10, 2018

GẶP LẠI EM...



Gặp lại em
sau 45 năm xa cách...
hỏi sao không vui được...

Ngày đó 1972 chị em gặp nhau,
mình cùng tập tu ở Saint Paul ĐN
năm đó em học 11
vừa vào nhà Thanh Tuyển
còn chị sau năm giúp xứ
trở về học tiếp lớp 12...
hồi đó lớp 12 luôn nhập học
muộn hơn các lớp khác...
nên em chắc mẩm...
người mới đến sẽ làm em
em bảo em tưởng chị vào lớp 10...

Em, cô bé có đôi mắt thật to đậm...
luôn mở ra ngạc nhiên về mọi thứ...
thế là gợi hứng cho nhiều người chọc em
mà nhiều nhất là chị.
vì chị ngồi cạnh em trong giờ cơm...

Nhớ hoài lần đó,
chị vào bàn cơm trước
nhìn vào tô canh một chú sâu xanh
dẫu nấu chín vẫn to hơn cả ngón chân cái
chị vội hớt nó vào chén mình rồi đậy lại
em đến và kịp nhìn thấy...
em bảo con gì vậy chị...
chị cuống lên,
vì nếu chỉ một người trong bàn
thấy con sâu sẽ không ai dùng canh
mà nếu tô canh không hết
là cả bàn "bị phạt"
Bí quá chị nói dối : "con tôm hùm..."
em trố đôi mắt 
và với giọng Kontum ngọt ngào em bảo :
chời ơi...từ thuở nào đến giờ...
em mới thấy con tôm hùm..,
ui chao nó xanh đến thế cươ à...

Hôm đó mọi người ăn canh ngon lành
Có thể ngọt hơn…nhờ con sâu
Em bảo chị không dùng canh sao
Chị nói chị ăn nguyên "con tôm hùm" là đủ rồi…
Hihi…






45 năm chừ gặp lại
Hình như em vẫn như thuở nào…
Chị nói chị cứ tìm tin tức em mãi
Chị nghe em lập GĐ rất sớm
sau biến cố 75 có mấy tháng
hình như GĐ sợ nếu không gả gấp thì sau nầy
họ sẽ chia cho ai nấy chịu…
Em thiệt lòng…
Hổng phải đâu chị ơi
Tiếng gọi tình yêu đó
Nó mạnh quá…thế là em nghe theo…

Đúng là em Nhã của ngày nào…
Vẫn ngây thơ cho chị…"khai thác"…hehe

Mừng là tiếng gọi tình yêu năm nao
Giờ đã cho em một GĐ rất hạnh phúc
Với người chồng thân yêu
2 con trai và một con gái…
Giờ thì em đã ổn, em về thành phố
Và thế là nhiều cơ hội cho chị em mình gặp nhau…