Em chợt thèm trở về
ngày tháng xa xưa ấy
nơi sông quê bé nhỏ
con thuyền giấy bập bềnh…
ngày tháng xa xưa ấy
nơi sông quê bé nhỏ
con thuyền giấy bập bềnh…
Chiều nắng ngả bên sông
diều anh chao cánh lượn
có phải tay em vỗ
mà diều mãi lên cao…
diều anh chao cánh lượn
có phải tay em vỗ
mà diều mãi lên cao…
Những ngày mưa đến trường
đường trơn ướt lầy lội
anh bảo bám chặt nhé
rồi lăn kềnh lấm lem…
đường trơn ướt lầy lội
anh bảo bám chặt nhé
rồi lăn kềnh lấm lem…
Con chuồn ớt anh tặng
xếp cánh nằm lặng yên
anh cùng em đưa tiển
Phủ mộ bằng cỏ xanh
xếp cánh nằm lặng yên
anh cùng em đưa tiển
Phủ mộ bằng cỏ xanh
Em giọt ngắn giọt dài…
anh khẻ bảo “vờ thôi…
có thế mà cũng khóc…
mai nầy chắc em khổ…”
anh khẻ bảo “vờ thôi…
có thế mà cũng khóc…
mai nầy chắc em khổ…”
Đời lớn lên…đôi ngã
anh đi mãi không về
em cũng biền biệt xa…
có còn chăng kỷ niệm…
anh đi mãi không về
em cũng biền biệt xa…
có còn chăng kỷ niệm…
Trời xanh cánh diều lượn
Trả lờiXóaCon chuồn ớt tập bơi
Mắt trong tíu tít cười
In đằm sâu kỷ niệm..........
Quỳnh cũng có tuổi thơ vui với chiếc thuyền giấy,thả trôi theo khe nước lúc mưa vừa tạnh,hay thả vào hồ nước hố bom của sự chết chóc để tìm niềm vui tuổi thơ....Hòa bình đã san phẳng,cây xanh đã hoa trái,nhưng ký ức vẫn chan hòa tiếng cười và nước mắt.......
Chúc chị Tím an bình !
Cám ơn những vần thơ dễ thương của Quỳnh,
Xóavà cám ơn rất nhiều, khi Quỳnh luôn dành thời gian cho trang của chị.
Những hình ảnh Quỳnh gợi lên vừa đẹp vừa nghe xót xa cho tuổi thơ của tụi mình, lớn lên trong thời bom đạn.
Chúc Quỳnh tuần mới nhiều niềm vui nhé.
rất hay
XóaChị tôi mua một vé
Trả lờiXóaQuá giang lại ngày xưa
Dòng sông quê nhỏ bé
Thuyền giấy thả đò đưa
Huế vào thu một thuở
Gió lộng căng dây diều
Xanh thẳm trời mộng mơ
Vỗ tay vỡ buổi chiều
Gió từ tay thiếu nữ
Thổi diều thốc lên cao
Đến giờ già vẫn nghĩ
Mình trẻ như ngày nào
Chị tôi mua một vé
Quá giang lại tuổi thơ
Cái ngày chị còn bé
Đi học dưới trời mưa
Đi cẩn thận nhớ chưa
Đường trơn bám cho chặt
Còn chưa xong lời dặn
Chị ''vồ ếch'' trong mưa
Bao nhiêu kỷ niệm nữa
Nhớ về thuở ngày xưa
Chỉ lo già lú lẫn
Nên day dứt là vừa!
Hihi!
Chị lo già lú lẫn
Xóanên day dứt là vừa...
Huhu...
Buồn cười lắm Sỏi ơi,
tới tuổi nầy chị vẫn có điều hay quên,
đó là quên tuổi của mình,
thình thỏang chị nghe ai đó 60, chị nghĩ họ lớn tuổi rồi...quên là phải...
nhưng chợt nhận ra mình còn hơn cả tuổi họ...í a...buồn cười...
Những chuyện ngày xưa
gọi là ngày xưa
chứ nó vẫn mới như in...
như mới hôm nào thôi...
Cám ơn Sỏi một bài thơ rất hay,
cứ mỗi lần đọc cảm nhận
bằng thơ của Sỏi,
vào đúng ý của bài mình đăng
chị lại nghĩ sao mình không hề nghĩ ra những hình ảnh hay lời như vậy,
tiếc thật...
nhưng bởi rứa, nhà thơ với mình mới khác nhau...
Tuần mới mong Sỏi có nhiều chuyện vui để kể nhé.
Kỷ niệm luôn làm ta xao xuyến và có khi rất nhớ nữa.
Trả lờiXóaCuối tuần thư thái nha chị!
Cám ơn em đã ghé thăm
Xóamột tuần nhiều may lành trong cuộc sống nhé.