Thứ Ba, 19 tháng 6, 2018

Nghe thương...



Nghe thương...

Mỗi sáng khi vào sân
ở đó thật yên ắng...
Khi chiếc xe đạp đi vào khúc quanh
giữa gió thênh thang
và cỏ xanh mướt...
Lòng cứ chùng lại
khi bên lề đường
một người phụ nữ
xem chừng là tuổi Ngoại của 2 đứa nhỏ
một trai một gái
khoảng 14-15 tuổi...
chúng ngồi trệp bên vệ đường
và chơi những trò của những đứa bé lên 3
chi chi chành chành...
me chi chút chít...
Bà ngoại đứng tập bên cạnh với những động tác chỉ như huơ tay
quay qua quay về
và mắt không rời 2 đứa nhỏ
hình như chúng không được bình thường
dù khuôn mặt rất xinh...

Mình nghe đâu...ba mẹ 2 đứa trẻ đã mất
để lại cho bà Ngoại một gánh khá nặng...
hình như ba mẹ 2 đứa trẻ đã muốn đưa 2 đứa trẻ đi cùng...
nhưng cuối cùng...
chúng lại được cứu sống...

Giờ chỉ còn bà ngoại
cứ nuôi hoài
mà cháu chẳng thể lớn khôn...