Nghe thương...
Mỗi sáng khi vào sân
ở đó thật yên ắng...
Khi chiếc xe đạp đi vào khúc quanh
giữa gió thênh thang
và cỏ xanh mướt...
Lòng cứ chùng lại
khi bên lề đường
một người phụ nữ
xem chừng là tuổi Ngoại của 2 đứa nhỏ
một trai một gái
khoảng 14-15 tuổi...
chúng ngồi trệp bên vệ đường
và chơi những trò của những đứa bé lên 3
chi chi chành chành...
me chi chút chít...
Bà ngoại đứng tập bên cạnh với những động tác chỉ như huơ
tay
quay qua quay về
và mắt không rời 2 đứa nhỏ
hình như chúng không được bình thường
dù khuôn mặt rất xinh...
Mình nghe đâu...ba mẹ 2 đứa trẻ đã mất
để lại cho bà Ngoại một gánh khá nặng...
hình như ba mẹ 2 đứa trẻ đã muốn đưa 2 đứa trẻ đi cùng...
nhưng cuối cùng...
chúng lại được cứu sống...
Giờ chỉ còn bà ngoại
cứ nuôi hoài
mà cháu chẳng thể lớn khôn...
Chi chi chành chành
Trả lờiXóaMãi xanh khờ dại
Thương ngoại? Tội bé?
Trách đời? Trách ai?
---
Bài đăng xót xa quá...
Lâu rồi Tím mới vào blog, Tím có khỏe không?
Mong Tím bình an trong Năm Thánh 2018 mừng Các Thánh Tử Đạo Việt Nam!
thơ rất hay
XóaCám ơn DVD nhiều lắm...
Trả lờiXóaHè nầy bỗng dưng Tím tất bật
với những chuyến đi...
chừ thì đã yên với công việc...
Cám ơn DVD đã ghé thăm và để lại cảm nhận...
có quá nhiều đau khổ trong cuộc sống
mình nhìn và chẳng biết chia sẻ làm sao...
Chợt thấy có được những điều bình thường thôi đã là hạnh phúc mà nhiều người mong ước...
Đã lâu lắm
Trả lờiXóaNay em sang thăm chị
Đọc lời văn viết
Cảnh đời dị biệt
Thực tế buồn
Kiếp trời sinh lận đận
Như mây vẫn trắng ngần
Trời vô tri
Người ta cũng vô nhân
Chẳng ai dễ
Quên được đời bất hạnh
Những đứa trẻ
Đã biết gì uất hận
Đọc thơ chị
Chợt thấy mình cô quạnh
Ngẫm đời người
Lòng hụt hẫng mong manh
Tìm nơi đâu
Một tổ ấm an lành.
Chia sẻ chút cảm xúc cùng chị!
Sỏi mến !
Trả lờiXóaCám ơn Sỏi rất nhiều
khi đã ghé thăm và cho chị cảm nhận...
Buồn lắm...
nhìn cảnh Ngoại ngày càng yếu đi
mà cháu thì không khôn lên thật xót
nhiều khi mình nghĩ tại sao lại chất lên vai một người mẹ như thế...
Tại sao...
và quanh mình bao điều tại sao...
tại sao quê hương mình ngày càng tả tơi...
tại sao một chút bình yên
vốn có trong một GĐ cũng khó khăn đến thế...
Tại sao...và tại sao...
Chị biết đời người
XóaThật trớ trêu
Đứa thì thấp tẹt
Đứa lêu đêu
Thằng thì giàu có
Đứa lại nghèo
Bao dung
Không thể đong và đếm
Bởi thế
Nên đời chẳng dịu êm
Tại sao ư chị?
Tại yếu mềm
Cuộc đời nhân hậu
Là mặt trái
Mặt phải nó là những ác nhân
Một câu chị hỏi
Tại sao nhỉ ?
Tại đời nó thế
Rất bất băn khoăn
Thôi mà hỏi nữa khác gì
Câu hỏi "tại sao mà muối mặn?"
Hihi!
Muối thì mặn
Xóavà làm cho đời thêm ngọt...
nhưng khi chát
nên người mới hỏi...
Ở đời gặp được là chữ duyên
Trả lờiXóaNgoại giữ trong mình tình yêu thương mãnh liệt
Dẫu mỗi ngày là rất nhiều cơ cực
Ngoại thêm thương hai cháu nhỏ vẫn trên đời
...
Biết vậy mà dễ mấy ai buông tay đc đâu chị.
Chắc một điều
Xóalà làm sao Ngoại buông được...
chỉ có điều làm mình xót xa...
Lâu lắm mới gặp lại
mong an lành nhé...
Thật là xót thương cho hoàn cảnh của 3 bà cháu.
Trả lờiXóaNgoại đã già mà còn phải thay cha mẹ chúng cưu mang chúng cho biết đến bao giờ...
Em sang thăm,chúc chị những ngày cuối tuần thật vui nhé chị iêu !
https://3.bp.blogspot.com/-Lo_GVpVa74E/V6k2TgkPIfI/AAAAAAAAIqo/uZ_C_HA_VDwl-IjmaXYwifTHnPjW0EVDgCLcB/s640/2_zpsw9mznxh9.gif
Cám ơn người đẹp nhé...
Xóamãi mãi thanh xuân
đó là điều chị cầu chúc em...
Chúng nó là trẻ
Trả lờiXóaĐâu phải con nghé
Bỏ đi sao đành
Tình người phải gánh
Có ai bảo bỏ đâu nào...
XóaE chào chị,e có nhắn tin cho chị để hỏi vài điều,chị có thể cho e biết làm cách nào để liên lạc với chị được không ạ
Trả lờiXóaChị xin lỗi chậm trả lời
Xóavì mấy hôm ni chị không vô trang...
Chị đã trả lời với em ở gmail
thế nhé, có gì em nhắn ở đó
nếu biết thì chị sẽ trả lời.
Hoàn cảnh thật buồn, thôi thì chỉ mong hai bé luôn mạnh khỏe, ngoan ngoãn ( thực tế có những bé tâm lý không bình thường nhưng rất ngoan, biết vâng lời), biết thương bà và mong bà được mạnh khỏe để lo cho các cháu, tương lai sau này không biết sẽ thế nào nữa...
Trả lờiXóa