Chủ Nhật, 5 tháng 8, 2018

TÔI ĐÃ THẤY...MA



TÔI ĐÃ THẤY...MA

Tôi nhớ cuối góc vườn là chiếc cửa
ngăn cách với chi sau đó...thì tôi không biết...

Ngày đó còn bé lắm, tôi cứ hỏi :
"Ba ơi, sau cánh cửa đó là cái chi rứa Ba..."
Ba không trả lời mà chỉ ậm ự rồi nói
"con đừng ra sau đó là được..."

Những buổi tối,
hồi đó chưa có điện đường
những đêm không trăng trời tối om...
điện trong nhà thì tù mù...

Chúng tôi cứ vây quanh Ba
để nghe Ba kể...chuyện ma...

Mà sao lạ càng sợ càng thích
và lúc nào cũng vào buổi tối
cứ xúm lại càng lúc càng sát vào nhau
dù là mùa hè, trời rất nóng...

Ba tinh nghịch vừa kể vừa làm điệu bộ
y như con ma đang tiến lại gần...
đang thè chiếc lưỡi dài cả 3 tấc
liếm lên tận trán...

Rồi đến phút ác liệt nhất
Ba bỗng ngưng rồi sai chúng tôi
xuống nhà dưới hoặc vào phòng
khi thì điều thuốc...lúc là cái quạt...
đến khi đó mới thấy tình anh em sứt mẻ...
chẳng ai chịu đi...nhường qua nhường lại...

Hôm đó,
tất cả chị em chúng tôi
đang ngồi quanh Ba bên bờ hồ
trời có trăng, nên nhà tắt hết điện...
Ba lại kể chuyện ma...
nửa chừng Ba ho và cần nước uống...
nước tận nhà bếp...
gần cái cổng bí ẩn
mà Ba vẫn dặn đừng đi ngõ đó
ai da...là sợ...
chẳng ai cùng đi...
tôi vừa đi vừa chạy...
nhà chỉ có ánh trăng dọi vào...
nhiều nơi tối quá...
bỗng dưng tôi thấy rất rõ ràng
có một cái chân của ai
đang treo nơi cánh cửa,
hoảng hồn...
quá kinh hãi...
tôi chôn chân tại chỗ...
mắt mở to nhìn thật kỹ...
đúng là cái chân...
dài nữa chứ...
cũng bằng từ đầu gối xuống cả bàn chân...
lại là màu đen
và hình như những sợi lông chân rất dài...

Định thần được tôi ù té chạy...
tôi đâm đầu băng qua đường
rồi té vào giữa chiếc chiếu
nơi mọi người đang vây quanh ba...
tôi lắp bắp...đúng rồi Ba ơi...
có ma thật...
con thấy cái chân vắt ngang cánh cửa...

Tự nhiên máu cam chảy ra...
Mạ cuống lên ẵm tôi vào nhà...
Ba vội chạy về phía cánh cửa...
không đứa nào chạy theo ba...

Một lát sau Ba trở lên...
với chiếc tất đen dài
được đan bằng loại len xù...

Vậy mà tôi vẫn không dám nhìn cái chân ấy...

11 nhận xét:

  1. Dạo này chị có khỏe không ạ?
    Đọc đến cuối bài ôi, mắc cười quá ạ. Cái vớ chân dài thế ban đêm mờ mờ ảo ảo nhìn cũng sợ chớ nhất là khi có gió thổi làm đu đưa cái vớ, nếu là em em cũng liên tưởng và sợ ú té chạy luôn đó....
    Ngày còn bé em cũng sợ ma lắm, chỉ nghe ba em nói là dưới nhà vs có con gì đó to lắm là em đã sợ vì cho rằng ma. Em còn liên tưởng linh tinh nữa cơ nên cứ sợ ma. Nhưng em không dám nghe kể chuyện ma khi đang sợ ma đâu, thường là nghe kể xong mới sợ, hiiii

    Chủ nhật hôm nay SG trời đẹp, em chúc Chị và gia đình vui vẻ ạ!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn rất nhiều...
      Chuyện ma...ngày còn bé...
      ai lại không thế...
      Có điều ở Huế...
      âm u lắm em ơi...
      không hiểu sao truyền tụng qua mấy đời chuyện con ma đứt từng phần rơi xuống từ mái nhà tranh rồi ráp lại...bởi rứa mới sợ cái chân lẻ loi ấy...

      Em sắp vào năm học mới rồi...
      sắp tất bật và cũng nhiều niềm vui...
      Nhớ em...

      Xóa
  2. Lâu rồi mới thấy Tím lên bài mới :D
    Các khớp của Tím thế nào rồi, vẫn cứ dự báo tiết như xưa ha! :)
    DVD rất sợ ma, chả bao giờ dám nghe chuyện ma hay xem phim kinh dị! :P
    Bây giờ càng sợ hơn vì tim DVD yếu xìu :))
    DVD mong Tím vui khỏe, bình an! :)

    https://wallstreetenglish.edu.vn/files/images/blog-images/no11-innerpeace/resized-shutterstock-138843497.jpg

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn bạn hiền...
      Tím có cả kho truyện ma sống động từ bà Ngoại...rồi từ ba chuyền lại...
      Ngày ấy...đất Tím ở người chiêm thành chết như...rạ...
      nên chuyện qua ma đầy...nhà...

      Hihi...nghe thì nhiều...
      và cũng chỉ toàn nghe...
      chứ thấy ma thì chưa từng...
      vậy mà Huế âm u nên cũng sợ...

      Hồi nầy khớp của Tím êm lắm, mỗi ngày đều đặn đạp xe khoảng 8 km rồi đi bộ có thể nhờ thế nên rất tốt...
      Mong DVD khỏe hơn nhé...

      Xóa
  3. Tớ thì không bao giờ tin có ma...nhưng một mình trong đêm vẫn sợ...Từng tuổi này nhưng chưa bao giờ tớ ngủ một mình trong ngôi nhà...Nếu anh xã đi đâu đó, thì hoặc là bạn, hoặc là bạn bè...đến ngủ cùng tớ...he...he...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hehe...
      không tin có ma...nhưng cứ thấy sợ sợ
      hình như tụi mình đều như rứa cả...
      thiệt sự có ai thấy ma bao giờ đâu...
      chỉ toàn nghe...

      Tâm có bạn bè nhiều cũng thú vị...
      còn tím...tím quen ở một mình...
      trời có nóng cũng trùm kín mít...
      làm như ma sợ cái mền vậy đó...
      hihi...

      Xóa
  4. Một nửa chưa phải là sự thật, huống hồ chỉ là một phần nhỏ, rất nhỏ thì càng không thể là sự thật. Chị đã thấy ma, đó là cái tất len... cùng lắm là ngỡ đó là cái chân... Đằng này chị lại nghĩ đó là cả một con ma... Chị thật quá quắt!

    Nhưng em phải khen cái cách thiết kế và bố cục chuyện của chị là hợp lý và rất có hồn, giá như văn xuôi chị cứ để nó như những cau chuyện bình thường, đừng xắn nó ra và đừng cho nó xuống dòng nhiều như vậy thì hay.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Sỏi ơi...Sỏi nói sai rồi...
      một nửa không là sự thật...
      đó là chuyện khác...
      chứ còn...ma
      thì một phần rất nhỏ càng là ma hơn...
      ví dụ đang khuya em ra ngõ bỗng có một bàn tay
      chỉ một bàn tay thôi
      vừa xương xẩu vừa máu me
      vin vào vai em...
      ui...ma đó chứ gì nữa...
      hehe...

      Được em thăm là đã quí
      được em góp ý càng quí hơn
      may mà em chưa bảo tại chị không biết làm thơ
      nên cứ xuống hàng để dòm vô thấy như thơ...
      chị cứ nghĩ hết một ý thì xuống hàng để đọc tức khắc hiểu, nhưng e nó làm khó chịu cho người biết...

      Cám ơn em cái câu em khen...đáng giá với chị dễ sợ luôn, chị dốt về viết chi lạ có khi muốn mà chẳng viết được gì cả...mọi thứ nó cứ giấu trong lòng đâm quen không biết thổ lộ...

      Ừa...những chi em gó ý mà không ưa thì ráng mà chịu...
      hehe...
      em tui mà...
      rất có quyền...

      Xóa
  5. Hồi này em ít để ý đến Blog , trong xê ri truyện những người sống bên tôi ở nhà em là em viết sẵn , đặt ngày giờ đăng nên cứ kệ nó vậy thôi , vài hôm nữa rảnh em lại viết và sẽ lang thang bình loạn. Mà khi bình loạn có gì chị không ưng thì thông cảm , mà không thông cảm được thì cố mà chịu nha!!! Há há!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Oh...
      Blog mình cũng có chức năng nớ à...
      cứ tưởng chỉ Worpress mới có chứ...

      Xóa

Các bạn có thể dán link hình trực tiếp vào comment mà không cần dùng thẻ