Trước đây em không biết tên hoa, chỉ biết khắp đất nước mình đi đến đâu cũng thấy có loài cây này. Xuyến chi là một loài hoa dại, không hương không sắc, (vì trắng thì màu = 0) đã thế lại không mấy ai nâng niu dù là mỏng manh lắm lắm. Hoa dại ven đường thì mấy ai để ý, nhưng có ai biết được những người mang tâm trạng buồn, cô đơn thì những bông hoa dại đó thật tinh khôi và gần gũi. Mọi câu chuyện buồn trên thế gian này chẳng gắn với loài hoa dại đó sao. Thực tế loài hoa dại đã thành những bông hoa đẹp trong thơ, nó đã đi vào thơ như thế nào qua ngòi bút của thi nhân, thì như cái cách của chị ấy đây. Chị tôi đã có cái nhìn gớm thật, cả bầu trời bao la thu gọn vào trong mắt chị. Có gió, nắng và cả những cỏ, cây, hoa, lá đại ngàn.
Ai mang hoa dại thả vào thơ Mong manh âm thầm trong nắng mới Có cần đâu sắc hồng yêu nông nổi Cứ trắng trinh hương sắc bởi thủy chung Đứng nhìn em mà thấy dạ bâng khuâng Như vương vấn đấy rời chân không đành.
Như có ai đọc được tâm trạng mình, cám ơn Sỏi rất nhiều... Khi chị ghi câu cuối : "Xuyến chi ơi...tinh khiết đến nao lòng..." chị hơi ngại ngần, vì nếu không hiểu thì giống như mình cường điệu quá... Nhưng tâm trạng chị khi ngắm...nao lòng thật... Những cánh hoa trắng tinh, mỏng manh quá... Lại nở bạt ngàn... mọi nơi...
Lạ hè, cứ khi nào nhìn hoa dại không sắc không hương, mọc vất vưởng trên lối đi, trên đồng cỏ, dọc những chuyến tàu, chị bỗng dưng xúc động... cũng nổ lực hết mình hút nhựa nuôi cây, đẫm sương và chịu nắng gió để rồi nở mà có khi chỉ có mặt trời và gió biết...có ai ngừng lại ngắm đâu... thế mà cứ trắng tinh hương sắc...bởi thủy chung... Đúng là chị bồi hồi ngắm mà dạ bâng khuâng...
Ở mấy câu thơ trên của em, có chỗ "Đứng nhìn em..." em ở đây là bông hoa nhé, kẻo lại hiểu lầm bảo hư thì em toi. Hôm trước đã viết gần xong comment cho bài này của chị, đang nghĩ thêm vài câu cuối, chợt có việc đột xuất rồi thế nào đóng trình duyệt thành ra xóa hết , mãi rồi nay mới có thì giờ thăm chị, mong chị bình yên và hạnh phúc.
Từng cánh mỏng
Trả lờiXóaTrắng muốt
Vẫn tinh khôi
Chờ đợi người về
...
http://dantri.vcmedia.vn/Uploaded/2011/04/12/a5.jpg
Lung linh
Xóasương mỏng...
lưu mãi ngàn sau...
Cám ơn DVD, đến hôm ni mới hiển thị được hoa bạn gửi, cám ơn đẹp lắm.
Chiều an lành nhé. Mến!
rất hấp dẫn
XóaNhững cánh hoa nhỏ, trắng tinh khôi, đơn sơ, không rực rỡ nhưng vẫn khiến người đi xa nhớ mãi....
Trả lờiXóahttp://www.hoasaigon.com.vn/kcfinder/upload/images/hoa-xuyen-chi-2.jpg
Tuần mới đến, em chúc Chị có nhiều niềm vui, ạ!
Cám ơn em đã đến,
Xóacầu chúc em mãi là Hoa mùa Xuân.
Cánh hoa Xuyến chi của em đẹp quá...
Trong biếc xanh cỏ dại
Trả lờiXóaNao nao lòng xuyến chi
Thăm chị Tím,chúc chị an lành !
Cám ơn Quỳnh đã ghé thăm.
XóaAn lành nhé.
Sương gieo bờ cánh mỏng
Trả lờiXóaTâm nhẹ nhàng chờ mong
Người về
Cám ơn anh đã đến,
Xóachúc anh luôn vui và an lành nhé.
Trước đây em không biết tên hoa, chỉ biết khắp đất nước mình đi đến đâu cũng thấy có loài cây này. Xuyến chi là một loài hoa dại, không hương không sắc, (vì trắng thì màu = 0) đã thế lại không mấy ai nâng niu dù là mỏng manh lắm lắm.
Trả lờiXóaHoa dại ven đường thì mấy ai để ý, nhưng có ai biết được những người mang tâm trạng buồn, cô đơn thì những bông hoa dại đó thật tinh khôi và gần gũi.
Mọi câu chuyện buồn trên thế gian này chẳng gắn với loài hoa dại đó sao. Thực tế loài hoa dại đã thành những bông hoa đẹp trong thơ, nó đã đi vào thơ như thế nào qua ngòi bút của thi nhân, thì như cái cách của chị ấy đây. Chị tôi đã có cái nhìn gớm thật, cả bầu trời bao la thu gọn vào trong mắt chị. Có gió, nắng và cả những cỏ, cây, hoa, lá đại ngàn.
Ai mang hoa dại
thả vào thơ
Mong manh âm thầm
trong nắng mới
Có cần đâu sắc hồng
yêu nông nổi
Cứ trắng trinh hương sắc
bởi thủy chung
Đứng nhìn em
mà thấy dạ bâng khuâng
Như vương vấn đấy
rời chân không đành.
Như có ai đọc được tâm trạng mình,
Xóacám ơn Sỏi rất nhiều...
Khi chị ghi câu cuối :
"Xuyến chi ơi...tinh khiết đến nao lòng..."
chị hơi ngại ngần, vì nếu không hiểu thì giống như mình cường điệu quá...
Nhưng tâm trạng chị khi ngắm...nao lòng thật...
Những cánh hoa trắng tinh, mỏng manh quá...
Lại nở bạt ngàn...
mọi nơi...
Lạ hè,
cứ khi nào nhìn hoa dại
không sắc không hương,
mọc vất vưởng trên lối đi,
trên đồng cỏ,
dọc những chuyến tàu,
chị bỗng dưng xúc động...
cũng nổ lực hết mình hút nhựa nuôi cây, đẫm sương và chịu nắng gió
để rồi nở mà có khi chỉ có mặt trời và gió biết...có ai ngừng lại ngắm đâu...
thế mà cứ trắng tinh hương sắc...bởi thủy chung...
Đúng là chị bồi hồi ngắm
mà dạ bâng khuâng...
Ở mấy câu thơ trên của em, có chỗ "Đứng nhìn em..." em ở đây là bông hoa nhé, kẻo lại hiểu lầm bảo hư thì em toi.
Trả lờiXóaHôm trước đã viết gần xong comment cho bài này của chị, đang nghĩ thêm vài câu cuối, chợt có việc đột xuất rồi thế nào đóng trình duyệt thành ra xóa hết , mãi rồi nay mới có thì giờ thăm chị, mong chị bình yên và hạnh phúc.
Lo xa quá...
XóaCám ơn Sỏi, chị hiểu chứ...
vì khi nớ chị cũng đứng nhìn em...
mà dạ bâng khuâng...